Sương Anh

TRĂNG THU CỔ TÍCH





Bên trời Tây chợt nhớ đến thu xưa
Ánh nắng chưa tàn trăng non thức sớm
Ngồi lặng im nghe vị tình nồng đượm
Lan thấm vào tim ngan ngát hương đầy

Chuyên ngày xưa ngỡ như mới đâu đây
Ta đan tay dạo chơi hồ Trúc Bạch
Em đuổi bắt mà trăng luồn lau lách
Bóng lung linh đáy nước đẹp nhưng buồn

Bờ Seine mình em ngắm ánh chiều buông
Lòng dâng lên niềm ưu tư trầm tịch
Hồn miên du đêm trăng thu cổ tích
Nhớ chuyện tình xưa chừ khuất mây ngàn

Nếu tình yêu không có chuyện hợp tan
Có lẽ trăng chẳng khi tròn khi khuyết
Và chúng mình đôi tình nhân diễm tuyệt
Tình ngọt ngào hương toả ngát không gian

Dòng ký ức như con nước mênh mang
Đưa kỷ niệm xưa hoài trôi miên viễn
Ôi chao tiếc! một tình yêu thánh thiện
Đã vút theo thu cổ tích trăng vàng...



 

Được bạn: đưa lên
vào ngày: 23 tháng 9 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "TRĂNG THU CỔ TÍCH"